Chuyện không dễ dàng gì, và mình cảm thấy buồn bã, không thể xóa đi uất ức nỗi lòng. mình nhớ EM quá nhiều, đến mức đã đặt lịch cho cả hai chị em, kèm theo thằng em trai nữa. Đã đặt từ trước một ngày, và chiều nay, thậm chí còn xác nhận lại vào buổi trưa. Chờ đến ngày hẹn, thời gian dường như trôi chậm chạp, và đến giờ, mình cố gắng liên hệ với EM nhưng không thành công.
Trong khi đó, thằng em trai lại đòi đi, và mình cảm thấy rất mệt mỏi. Thật buồn và tuyệt vọng, mình không còn cảm giác háo hức lên đỉnh nữa, mà thay vào đó, mình cảm thấy mình đang rơi xuống vực thẳm. mình nghĩ về việc bỏ về, bởi vì mình không còn hứng thú với bé khác, và việc phải lái xe một khoảng cách xa thậm chí có thằng em trai đang rủ rê, khiến mình cảm thấy mệt mỏi. (Trước đây ở Queen, mình đã bỏ về hết 4 lần sau khi không gặp EM).
mình quyết định nghĩ về một chỗ khác, thậm chí hỏi về lựa chọn 21, mặc dù đó không phải là sở thích của mình. 21 làm mình thoải mái, không có vấn đề gì. Tuy nhiên, mình vẫn không hài lòng và không vui vẻ. Khi đến quầy thanh toán và hỏi thăm, EM đang bận trên tua, còn khoảng 30 phút nữa mới xong. Lúc này, máu mình mới bùng nổ, mình tức giận và cảm thấy bất lực. Đang trong tâm trạng tức giận và không biết phải làm gì, thời gian trôi qua rất chậm chạp. Nếu không phải vì thằng em trai, mình đã rời đi từ lâu, người khác có thể nghĩ mình quá cầu kỳ, nhưng đúng vậy, mình có lẽ là khó tính trong việc chọn KTV.
Nhưng nếu có ai đó hiểu và đứng trong tình huống của mình, họ sẽ hiểu điều đó. mình không chỉ đơn giản là đi để giải tỏa, mà còn có những điều khác mà mình không thể nói hết. mình chỉ muốn nói một câu: "Nếu mình biết EM ở đâu, mình đã đến đó." Lời nhắn gửi tới người quản lý của cơ sở này, mình hy vọng họ hiểu điều mình muốn truyền đạt.
Trong khi đó, thằng em trai lại đòi đi, và mình cảm thấy rất mệt mỏi. Thật buồn và tuyệt vọng, mình không còn cảm giác háo hức lên đỉnh nữa, mà thay vào đó, mình cảm thấy mình đang rơi xuống vực thẳm. mình nghĩ về việc bỏ về, bởi vì mình không còn hứng thú với bé khác, và việc phải lái xe một khoảng cách xa thậm chí có thằng em trai đang rủ rê, khiến mình cảm thấy mệt mỏi. (Trước đây ở Queen, mình đã bỏ về hết 4 lần sau khi không gặp EM).
mình quyết định nghĩ về một chỗ khác, thậm chí hỏi về lựa chọn 21, mặc dù đó không phải là sở thích của mình. 21 làm mình thoải mái, không có vấn đề gì. Tuy nhiên, mình vẫn không hài lòng và không vui vẻ. Khi đến quầy thanh toán và hỏi thăm, EM đang bận trên tua, còn khoảng 30 phút nữa mới xong. Lúc này, máu mình mới bùng nổ, mình tức giận và cảm thấy bất lực. Đang trong tâm trạng tức giận và không biết phải làm gì, thời gian trôi qua rất chậm chạp. Nếu không phải vì thằng em trai, mình đã rời đi từ lâu, người khác có thể nghĩ mình quá cầu kỳ, nhưng đúng vậy, mình có lẽ là khó tính trong việc chọn KTV.
Nhưng nếu có ai đó hiểu và đứng trong tình huống của mình, họ sẽ hiểu điều đó. mình không chỉ đơn giản là đi để giải tỏa, mà còn có những điều khác mà mình không thể nói hết. mình chỉ muốn nói một câu: "Nếu mình biết EM ở đâu, mình đã đến đó." Lời nhắn gửi tới người quản lý của cơ sở này, mình hy vọng họ hiểu điều mình muốn truyền đạt.